Đương nhiên, vì là tiên cá nên Eddie có một cái đuôi cá rất dài với vảy bạc lấp lánh, tỏa ra thứ ánh sáng dìu dịu. Tuy vậy, trong giới tiên cá, cậu quá đỗi bình thường, mấy anh chị của cậu đều xuất sắc hơn cậu muôn phần.
Truyện Đam Mỹ Chàng tiên cá bé nhỏ đã hoàn. Tác giả:Oliver, Thể loại: Đoản văn, sủng ngọt, ôn nhu sủng nịch công vs dịu dàng hiền hòa thụ, chủ công.
Tu Tiên Sao? Ngươi Muốn Ta Tu Tiên Như Thế Nào! 97k lượt đọc. Tâm Động Thanh Âm. 27k lượt đọc. Ông Đây Không Muốn Thoát Kiếp FA Như Vậy. 21k lượt đọc. Cầu Cầu, Cho Ta Cắn Một Cái. 368k lượt đọc.
3. Cửa hàng dị thú số 138 (138 hào dị thú manh sủng điếm) Tác giả: Đả Cương Thi. Thể loại: Hiện đại, oan gia, dị năng, xuyên qua, HE. Nhân vật chính: Kim Dư, Kỳ Thanh Lân. Phối hợp diễn: Đại Bạch, Tiểu Bạch, cái khác: Thám hiểm, tầm bảo, quần ẩu. Văn án: Hoan nghênh
Chap 2 - Truyện Tranh Đam Mỹ - ưng tỷ - ƯNG TỶ - UngtyComics - Đọc truyện tranh đam mỹ ưng tỷ - ƯNG TỶ - UngtyComics - Đọc truyện tranh đam mỹ ƯNG TỶ miễn phí, là nơi tổng hợp Truyện Tranh Đam Mỹ nét vẽ đẹp và sắc nét, cập nhật hay và nhanh nhất ƯNG TỶ
Đó chính là chàng tiên cá bé nhỏ của tôi, cậu không nói lời nào, chỉ im lặng mỉm cười nhìn tôi. Mục Lục. Chương 1. Chương 2. Chương 3. Chương 4. Chương 5. Chương 6. Chương 7. Chương 8. Chương 9. Chương 10. HOÀN. Đọc nguyên bài viết tại : Chàng tiên cá bé nhỏ
2k75OG. Tên gốc Tửu Chàng Tiên 酒撞仙 Tác giả Tiêu Đường Đông Qua Thể loại đam mỹ, tiên hiệp, tu chân, cổ trang, tình hữu độc chung 1×1, chủ thụ. Nhân vật chính Thư Vô Khích x Lộ Tiểu Thiền Một số nhân vật khác Mạc Thiên Thu, Côn Ngô, Giang Vô Triều, Lăng Niệm Ngô. Nguồn raw & qt Kho tàng đam mỹ – fanfic Editor Mia Tree Tình trạng Hoàn 72c 15/02/2019 ———- Văn án Thư Vô Khích từ nhỏ tới lớn đều sống tại Vô Ý Cảnh Thiên, nơi được xưng là đỉnh núi không dục vọng’, một nơi không sắc, không vị, không sinh, không tử. Vì không có dục vọng, nên tu vi của hắn đạt tới đỉnh cao trong giới phàm nhân. Thế nhưng vào ngày nọ, một tiểu bại hoại xuất hiện, mang theo thế giới phồn hoa từ bên ngoài đến, mỗi ngày đều lải nhải bên tai hắn cái gì mà Túy Sinh Mộng Tử’*. [*nghĩa là sống mơ màng không lý tưởng, nhưng đây cũng là tên một loại rượu.] Thư Vô Khích cứ như vậy bị tiểu bại hoại ngày ngày thuyết giảng, muốn giữ cho cõi lòng hư không trống rỗng cũng thật khó khăn. Sau đó tiểu bại hoại liền ném xuống một câu “Mẹ ơi! Người này biển dục ngập trời, lão tử phải nhanh chân tìm chỗ cạn mà chạy thôi!” Quần chúng phẫn nộ “Không phải biển dục của hắn có vô biên ngập trời cỡ nào ngươi cũng độ à!” *** Chú thích Về tên truyện Rượu Chàng Tiên là tên loại rượu do Lộ Tiểu Thiền tự tay chế ra. Chữ chàng 撞 ở đây nghĩa là đâm, đụng, xô vào ai đó hoặc cái gì đó. Rượu này khi uống vào có thể làm say cả tiên. Về thể loại tình hữu độc chung nghĩa là tình yêu chung thủy cả đời đối với duy nhất một người, tương tự như câu một đời, một kiếp, một đôi người’. ———– Đôi nét về nội dung Truyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại theo cách hiểu nào đó thì là kiếp trước và kiếp này, lời văn đôi chỗ thật sự gây xúc động. Chưa nói đến kết cục, nhưng chỉ đọc qua vài chương ta liền cảm thấy thích, thích người, thích cảnh, thích cái tình của nó. Hiện tại của kiếp này, Lộ Tiểu Thiền là một người mù nhưng sau đó sẽ nhìn thấy được nhờ có tuệ nhãn nha. Truyện có thể liệt vào hàng công sủng thụ cực sủng luôn ấy, nhưng lại đan xen chút chút ngược tâm ở quá khứ kiếp trước và ngược thân ở hiện tại kiếp này. Ngoài ra, chuyện tình của các cp phụ cũng cảm động lắm lắm luôn huhu. ———— Review P/s tự review có hơi kỳ kỳ, nhưng vì thấy nhiều bạn tìm đọc review trước khi đọc truyện, mà chưa thấy nhà nào review, nên thôi ta tự viết review luôn vậy ~ *** Trích đoạn “Người có thể thành Tiên thành Phật, nhưng lại vĩnh viễn không thể thành Thần, ngươi biết vì sao không?” “Vì sao?” “Bởi vì dục vọng, là bản tính của con người. Ngươi có thể không nhìn nó, không đụng vào nó, làm bộ như nó không tồn tại, nhưng nó mãi mãi vẫn ở nơi đó. Theo đuổi cảnh giới vô dục’, bản thân liền là chấp niệm.” — Thư Vô Khích sống ngàn năm trên đỉnh núi Vô Ý Cảnh Thiên, cô độc lạnh lẽo giữa một nơi trống trải không có bất cứ thứ gì. Hắn không biết thế nào là vui, thế nào là buồn, thế nào là ngon, thế nào là dở, hắn không hiểu tình cảm phàm trần thế tục, không có bất kì sự cảm thông dư thừa nào, ngoại trừ Lộ Tiểu Thiền. Đại kiếp nạn nghịch thiên của hắn vốn không phải là lôi đình vạn cân. Mà là một Lộ Tiểu Thiền. Hắn thay đổi, bởi vì hắn có dục vọng, dục vọng hướng về một người. Thư Vô Khích đọa ma, vì tâm hắn có chấp niệm. Lộ Tiểu Thiền vì cứu hắn, cam tâm tình nguyện hứng lấy nghiệp hỏa của Tà thần Hỗn Độn, độ lấy hắn. Lộ Tiểu Thiền bị nghiệp hỏa thiêu đốt, thần hình đều diệt. Côn Ngô tốn hơn ngàn năm, tái tạo lại thân thể cho y. Thế nhưng, vì nghiệp hỏa của Hỗn Độn tồn tại trong nguyên đan mà đời này Lộ Tiểu Thiền không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì nữa. Y trở thành một người mù. Hơn ngàn năm, Thư Vô Khích tìm kiếm y khắp ba ngàn thế giới, để rồi khi gặp được y, lại bị chính nghiệp hỏa năm xưa ngăn cách, khiến bản thân không thể chạm vào y. Để y có thể nhìn thấy, hắn hao tổn ngàn năm tu vi khai mở tuệ nhãn cho y. Để có thể chạm vào y, ôm lấy y, hắn tình nguyện mặc vào phụ cốt y lạnh lẽo thấu xương. Đời trước, hắn vì lo được lo mất mà nhập ma, đời này y lại vì lo được lo mất mà thiếu chút nữa cũng bị Tà thần phụ thể. Hai người bọn họ, không thể nói là ai yêu ai nhiều hơn, bởi vì cả hai đều yêu đối phương đến nỗi có thể từ bỏ mạng sống của chính mình. Trích đoạn “Vô Khích ca ca… Ngươi đang làm gì đó?” “Ta đang nghe tiếng tim đập của ngươi.” Lộ Tiểu Thiền ngẩn người, theo bản năng hỏi “Tiếng tim đập của ta có cái gì tốt mà nghe?” “Đó là thanh âm đem ta để ở trong lòng.” Thư Vô Khích trả lời. — “Vô Khích ca ca, ngươi biết vị ngọt là gì sao?” “Ta không biết. Ngày đó y đút ta ăn một khối đường, nói với ta Loại mùi vị khiến trong lòng cảm thấy cao hứng, luôn muốn ngậm lấy chính là vị ngọt’.” “Nhưng mà, chỉ cần là y đút cho ta, ta đều cảm thấy trong lòng cao hứng, đều luôn muốn ngậm lấy không muốn nó biến mất, lẽ nào chúng nó không phải đều là ngọt sao? Y vì sao lại giận ta?” “Vậy sau này gặp lại được y, nhất định phải đem câu đó nói cho y biết. Y sẽ không giận ngươi, mà sẽ hối hận lúc đó đã không để ý tới ngươi.” Lúc này Tiểu Thiền vẫn chưa nhớ lại quá khứ, nên không biết người mà Thư Vô Khích nói tới là mình. — Trong thế giới này, người tu chân được chia làm hai loại kiếm tu và y tu. Đầu tiên, phải hiểu về khái niệm mượn thế tá thế bất kể tiên nhân có tu vi ngàn năm, hay cầm trong tay thần binh lợi khí, thì sức mạnh của cá nhân đều hữu hạn. Tà linh trên thế gian đều dùng dục vọng làm thức ăn, hút tà niệm càng nhiều càng sâu đậm, liền càng cường đại. Tương phản, Tiên môn Kiếm Tông coi trọng thiên địa cộng cảm, mượn linh khí của thế gian vạn vật, đến khử tà hóa sát. Cái này gọi là mượn thế. Con đường tu chân được chia thành năm cảnh giới Kết đan ban đầu tu hành, tự nhiên phải kết đan. Nếu như không có nguyên đan, liền không chỗ chứa chân linh. Nhập Thế tại cảnh giới này, người tu chân cùng thế gian vạn vật cộng tình cộng cảm, học cách cùng sinh linh thế gian thiết lập liên hệ, tìm ra được thứ mà bản thân am hiểu nhất để mượn dùng tinh nguyên. Tá Thế tại tầng cảnh giới này, núi sông ao hồ đều có thể vào trận. Uy lực của kiếm trận, to lớn có thể sánh với Côn Bằng, nhỏ bé thì lại mắt thường khó thể nhận ra. Đại Thế mượn tinh hồn của ba ngàn thế giới, mang theo kiếm khí của thiên hạ vào trận. Đây là cảnh giới của tứ phương Kiếm Tông. Khứ Thế không cần tiếp tục mượn linh tính của thiên địa vạn vật, có thể tạo ra muôn vật từ hư không, vì là chân Thần. Không ai có thể đạt tới cảnh giới này. Dẫn đầu giới tu chân là Kiếm Tông của các phương Vô Ý Cảnh Thiên Kiếm Tông Bắc Minh Cảnh Thiên Kiếm Tông Tây Uyên Cảnh Thiên Kiếm Tông Nam Ly Cảnh Thiên Kiếm Tông Đông Khư Cảnh Thiên Kiếm Tông Trong đó có một trường hợp đặc biệt đi theo con đường y tu là Thái Lăng Các, đứng đầu là Y Tông. Lộ Tiểu Thiền xuất thân từ Thái Lăng Các, là sư đệ của Y Tông Côn Ngô. Ngoài ra, chuyện tình của các cp phụ cũng cảm động không kém cp chính. Một Liên Nguyệt Nguyên Quân vì tình yêu mà cam chịu đọa ma suốt hơn ngàn năm. Một Kiếm Tông vì lo đi sai bước nhầm bị thiên hạ chỉ trích mà đánh mất tình yêu. Một chưởng kiếm vì tình yêu mà bất chấp nỗi đau thoát thai hoán cốt để có được hình dạng con người. Một điện chủ yêu mà không cần báo đáp, lặng thầm hi sinh vì tình yêu ấy. Tất cả những chuyện tình của họ đều bi thương nhưng lại vô cùng đẹp đẽ. Truyện thuộc dạng công sủng thụ, chỉ chung tình với 1 mình thụ, ngọt ngào đến mù mắt chó nhưng vẫn xen lẫn chút bi thương, ngược thân ngược tâm cho có hương vị. Tóm lại, mặc dù quá trình có chút ngược thân ngược tâm, nhưng kết quả lại viên mãn ngọt ngào nhé bà con, cứ sảng khoái mà nhào vào đi! ———- Review by Tĩnh Hiên Bộ này đã viết hoàn, cũng đã edit xong chính văn và đang lấp nốt phần phiên ngoại editor tốc độ, dự kiến là 2-3 tuần nữa là lấp xong phiên ngoại Tui mới phát hiện ra bộ này và thú thật là mới đọc được một nửa, nhưng thấy hay quá nên ngoi lên review cho chư vị tỷ muội cùng đọc. Thú thật một điều nữa là ban đầu đọc truyện này tui cảm thấy có một chút gì đó giống MĐTS đây chỉ là ý kiến chủ quan, tỉ như thụ quay trở về, rồi từng bị đưa đến nơi khỉ ho cò gáy nơi công ở mà với thụ thì chán muốn chết đi được, rồi công kiểu ít nói lạnh lùng kiểu toàn bị chê là nhạt nhẽo ấy. Cơ mà đọc tiếp thì tui thấy tui nhầm vl. Trước tiên bàn về thụ. Bạn này đáng yêu lắm mà ngoại hình dừng ở tuổi 16 nên hình như tâm hồn cũng vậy thì phải, ham chơi mà cũng ngáo ngơ, lúc hồi sinh bản là ăn mày không ai thương chẳng ai yêu, cho nên khi công xuất hiện đối tốt với bản thì bản cảm động lắm quấn công lắm cơ mà truyện có tag ngược thân một chút xíu nên bản không thể được như ý nguyện là đụng chạm anh công… Tiếp là anh công. Anh công đúng kiểu lạnh lùng ít nói đứng trên đỉnh nhân sinh cơ mà giời ơi ổng lạnh lùng lãnh khốc đúng kiểu ngoài vợ ra anh chả quan tâm cái má gì trên đời này luôn = dù anh có trách nhiệm cứu vớt chúng sinh thì anh cũng mặc kệ kiểu anh belike ủa liên quan gì đến tôi??? Không phải tại ảnh máu lạnh vô tình mà chẳng qua vì ổng bị các thế hệ trước nhào lặn một cách quá “hoàn hảo” thôi TvT Đọc mà thương lắm luôn ý. Ngoài ra thì ổng cũng rất ngây thơ nữa ý hic đáng yêu lắm. Vì từ bé sống ở nơi vô vị vô sinh vô dục vô cầu bla bla tóm lại vô mọi thứ nên ảnh chả biết gì cả, không biết ngọt đắng cay mặn là như thế nào, thế là thụ mới cho anh ý nếm thử tất cả, cái nào ảnh cũng bảo ngọt xong thụ cáu vl cáu anh vẫn không biết sai ở đâu sau này ảnh mới bảo chỉ cần là đồ thụ đưa thì đều ngọt…. Còn nhiều đoạn cute đáng yêu lắm ý tui sợ dài quá mọi người lười đọc TvT Túm cái quần lại là truyện rất hay, nhiệt liệt đề cử. Công sủng thụ sủng đến tận trời, nhưng có ngược tâm và một chút ngược thân huhu tui ghét ngược nhưng tui yêu bộ này chết mất á á. ——– Link Link wattpad CHÍNH CHỦ
Giới thiệu "Chàng Tiên Cá" Chàng Tiên Cá Đam Mỹ là một trong những bộ truyện tranh nổi tiếng thuộc thể loại Đam Mỹ, Manhua, Romance, Truyện Màu được đăng tại Comics24h. Đây là một trang web hàng đầu đọc truyện tranh với đầy đủ thể loại Manhwa, Manga, Manhua, Đam mỹ và Truyện tranh 18+. Truyện tranh Chàng Tiên Cá được dịch sang tiếng việt sớm nhất và hoàn chỉnh nhất trên Comics24h. Chàng Tiên Cá - Nội dung Nhận được lời cầu cứu từ bạn trai cũ, người mà đã tổn thương cậu trong quá khứ, đã đả thương cậu, liệu Bạch Sư có giải cứu và tìm ra cách giải quyết mâu thuẫn với Tiểu Nhân Ngư xinh đẹp này hay không?
Chàng tiên cá bé nhỏ Tác giả Oliver/Áo Lợi Thu/Thập Tứ Hành Thi. Thể loại Tình hữu độc chung, nhân duyên tình cờ gặp gỡ, vườn trường, sủng ngọt, hiện đại, đoản văn, ôn nhu sủng nịch công x ôn nhuận người câm thụ, HE, chủ công. Editor Huyền Trang A Cẩn aka Phó boss vô trách nhiệm Nguồn QT Kho Tàng Đam Mỹ + FanficFanfic. Tình trạng Hoàn 10c 20/10/2018 ———– Dẫn truyện Tiểu mỹ nhân ngư của tôi, cậu ấy không thể nói lời nào, chỉ có thể lẳng lặng nhìn tôi, nhẹ nhàng mỉm cười. ———— Văn án Tiên cá bé nhỏ của tôi ấy mà, cậu ấy không nói mà chỉ im lặng nhìn tôi và nhẹ nhàng mỉm cười. ———- Review by Trang Nguyễn Một câu chuyện ngắn chỉ gói gọn trong mười chương với không khí cực kì nhẹ nhàng, đơn giản và bình yên. Bạn sẽ không thể tìm thấy ở đây những tấp nập hối hả trong cuộc sống thường nhật, cũng chẳng có những mỏi mệt đau thương, cả một áng văn êm đềm tựa như khi bạn đứng bên bờ hồ rộng lớn, đón ánh nắng dịu dàng nhảy nhót trên mái tóc, đón cơn gió nhè nhẹ phất qua bờ môi và đắm mình vào với bầu trời xanh phiêu đãng… Một thiếu niên vì hoàn cảnh gia đình mà thường xuyên phải chuyển nhà, chuyển trường, cậu không có bạn bè lâu dài, cũng chẳng thể duy trì được mối quan hệ nào trọn vẹn. Cho đến một ngày, cậu gặp được người kia… Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. “Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm. Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình.” Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất…. “Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi. Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng. Không liên quan đến việc có cần hay không, có tất yếu hay không. Chỉ vì cậu ấy đã chọn tôi, giao cho tôi tất cả nỗi đau và sự dịu dàng của cậu ấy mà không có lấy một chút đề phòng. Chỉ vì… Tôi yêu cậu ấy. Chỉ vậy thôi.” Có thể nói câu chuyện này nhàn nhạt nhè nhẹ chẳng có gì quá để mà lắng đọng, thế nhưng cách mà tác giả dẫn dắt câu chuyện và cách vẽ nên từng nhân vật cả chính lẫn phụ đều hòa quyện lấy nhau một cách duyên dáng, tạo ra một bản nhạc du dương như được phát ra từ chiếc máy hát đĩa than. Sẽ không có lời ngợi khen bởi câu chuyện không phải dạng xuất sắc khiến người ta cuồng nhiệt hay day dứt nhớ mãi chẳng quên. Nó, đúng hơn nên được đón nhận bằng những gì đơn giản và nhẹ lòng nhất. Ít nhất thì bạn hãy thả lòng mỗi khi thưởng thức một tách trà thơm, ấm hay lạnh sẽ chỉ có bạn mới tự cảm nhận được ^^ ———— Link Huyền Trang edit Link wattpad Huyền Trang CHÍNH CHỦ Link A Cẩn edit
1. Haizz, hôm nay lại là một ngày không có thu hoạch. Người đánh cá trẻ tuổi kéo lưới đánh cá lên, anh nhìn cái lưới trống rỗng mà thở dài một hơi. Cá ở khu này đều bị thuyền lớn vớt hết sạch cả rồi. Ngày tháng chỉ cần quăng lưới là có thể bắt được cá cứ vậy một đi không trở lại. Mang thuyền nhỏ đi bắt cá sao có thể so được với thuyền lớn cơ chứ? Sắc trời dần dần ngả vàng, người đánh cá vừa suy nghĩ vừa chậm rãi điều khiển thuyền quay trở về bờ biển. May là vẫn còn rất nhiều cá khô phơi từ hôm trước, anh chẳng phải lo rằng mình sẽ đói bụng. 2. Người đánh cá cảm thấy bản thân cần phải đổi một tấm lưới mới, tấm lưới cũ này dây thừng đã bị lỏng ra không ít, mắt lưới càng lúc càng lớn, trừ khi là câu cá mập bằng không bọn cá đều có thể chui từ mắt lưới ra ngoài. Kể từ khi thuyền lớn tới đây, nhóm cá đều thông minh hơn rất nhiều, chúng chỉ cần cảm nhận được sóng gợn trên mặt nước liền sẽ nhanh chóng lặn xuống sâu phía dưới, chẳng để cho thuyền lớn có cơ hội vớt được chúng. Nhưng mà lưới của thuyền lớn có thể thả xuống rất sâu, nhóm cá cuối cùng vẫn chạy không thoát khỏi vận mệnh bị tóm vào lưới. Bây giờ người đánh cá đã thông minh hơn rồi, sẽ không ra khơi bắt cá cùng thời gian với thuyền lớn. Bằng không liền thật sự ngay cả hạng tôm tép cũng không tới lượt anh bắt được. 3. Người đánh cá từng có những chiến tích rất kiêu ngạo, đã từng điều khiển con thuyền đánh cá nho nhỏ này thả lưới bắt được một con cá vô cùng lớn. Anh cùng con cá lớn kia giằng co rất lâu, rất nhiều lần thiếu chút nữa bị cá lớn kéo đến nơi khác nhưng anh vẫn kiên trì chịu đựng, cuối cùng thành công mang cá lớn trở về. Đó là một con cá ngừ rất lớn, chất thịt tươi mới ngon miệng, anh mất khoảng ba ngày mới ăn xong con cá. Đáng tiếc chính là, từ đây anh không còn bắt được con cá nào lớn như vậy nữa. Tuy nhiên, cũng có thể là cá lớn như vậy đã không còn để tìm. 4. Người đánh cá đã đổi một cái lưới mới. Dùng dây thừng mới chắc chắn bện thành một cái lưới đánh cá vô cùng lớn. Lại bắt thêm một con cá ngừ lớn nữa cũng không thành vấn đề. Anh gấp gáp không chờ nổi cột lưới vào thuyền nhỏ, trời còn chưa sáng đã điều khiển thuyền nhỏ ra khơi. Anh dùng nước biển rửa mặt, dùng sức hít một hơi sâu, tận đến khi cảm thấy cả phổi đều tràn đầy hương vị biển cả mới thôi. Anh muốn mang theo cái lưới đánh cá mới, mang theo cá khô nhỏ, mang theo bản thân và thuyền nhỏ đến một vùng biển xa xôi thả lưới. Nhất định không để thuyền lớn tìm thấy mình, anh im lặng mà nghĩ. 5. Vận khí của người đánh cá thật sự là...
chàng tiên cá đam mỹ