mai này ánh đạo vàng soi ngàn nơi. 2. Giờ cầm tay nhau kết tình dưới ánh từ bi, non sông tuy xa nhưng tình đâu có rời xa, giờ gặp lại nhau đây tình đạo nguyện khắc ghi, tình đạo thề khắc ghi. TIẾNG CHIM CA. 1. Con chim chuyền, chuyền trên hàng cây xanh.
Lời bài hát Chờ người- Khánh Băng Một người con gái đứngnghiêng nghiêng vành nón láĐường chiều bờ chiều nhìn theo ánh nắng,lời thề ước dưới ánh trăng.Tình là tình cô đơn tái tê gió lạnh mùa đôngƝgọn đèn dầu chiếc bóng nơi cô phòngVà mỗi lần chim én
Dưới ánh trăng mờ giọt lệ rơi rớt Ϲó mấу ai thương cho người ví thân như bến đợi đò Giọt mưa rớt nhoà trên thân áo phai màu Trên tấm thân gầу gò sương gió liệu người xa có nhớ tôi không Đành bội ước thề quên nhanh chẳng ngại ngần Duуên kiếp chẳng thành chỉ vì cô ước cao sang nơi thành đô Nhờ gió gửi nắng bên anh, đừng như em ướt đẫm cơn mưa
Từng thề ước và những lời hứa không thành. Từng thề ước còn là lời thề của Xi Vưu và huynh đệ cùng nhau bảo vệ mảnh đất Thần Nông, có câu hứa của Du Võng thiện lương trước nhân dân. Cuối cùng thì máu chảy thành sông, tiếng cười cuồng ngạo của Phong Bá, Si Mỵ
Những lời thề ước trao đổi trang trọng trước ánh trăng sáng rực rỡ, uy nghi như một vị thần chứng giám. Và như vậy, cuộc đối đáp tao nhã đã nảy nở tình yêu và có thêm giá trị. Có khi, những mối dây chắc chắn ràng buộc các lứa đôi và đám cưới được cử hành vào ngày lành tháng tốt của mùa xuân năm sau.
Sao lỡ quên thề xưa Chuyện đêm mưa dưới ánh đèn dầu Siết chặt nhau ta ước hẹn Rồi nắng sớm xuyên qua rèm Bên dòng sông ai tiễn ai Mộng kiêu sa nơi cung đình xa hoa Ai ru ta lạc chốn hồng
dq4S0. Giải câu 1, 2, 3 Kể chuyện Lời ước dưới trăng trang 69 SGK Tiếng Việt 4 tập 1. Câu 2. Kể lại toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng Câu 1 Dựa vào lời kể của cô giáo thầy giáo và các tranh vẽ dưới đây, kể lại từng đoạn câu chuyện Phương pháp giảiCon quan sát tranh, chú ý hành động của các nhân vật trong tranh đồng thời đọc phần chú thích dưới tranh rồi kể đang xem Lời thề ước dưới ánh trăngLời giải chi tiếtTranh 1 Ở quê ngoại tôi có một phong tục thật đáng quý. Tất cả con gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến hồ Hàm Nguyệt nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng vào đêm rằm tháng Giêng. Nghe nói, lời nguyện ước của các cô gái sau này đều ứng 2 Năm nay, đúng vào cái đêm thiêng liêng ấy bà tôi gọi chị gái tôi về để thực hiện lời nguyện ước. Sau khi chị tôi đi rồi, tôi tò mò đi theo và gặp chị Ngàn ở ngõ. Chị Ngàn trạc tuổi chị tôi nhưng bị mù từ nhỏ. Chị Ngàn vốn đẹp người đẹp nết. Thấy chị lần mò đi một mình tội nghiệp, tôi dẫn chị 3 Hai chị em tôi đến hồ, không khí ở đây vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ, và chị quỳ xuống vốc làn nước đầm ánh trăng áp lên mặt chị chấp hai tay lên ngực lầm rầm vái - Con ước gì...mẹ chị Yên...bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh Nói xong, chị đứng dậy, gương mặt chị phấn khởi tươi vui và thật hạnh phúc. Còn tôi thì hết sức ngỡ ngàng trước lời cầu nguyện của chị " Cả đời người được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho bác hàng xóm"Tranh 4 Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi nói - Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không có cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ ... Câu 2 Kể lại toàn bộ câu pháp giảiCon dựa vào bài tập trước đã làm rồi kể lại câu giải chi tiết Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Trên đường đi. tôi hỏi chị - Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không? Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình - Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi thêm Vòng Xoáy Tình Yêu Phim Đài Loan, Vong Xoay Tinh Yeu Phim Trung Quoc Thuyet Minh Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói - Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ. Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ... Theo Phạm Thị Kim Nhường Câu 3 Trao đổi với các bạn về nội dung câu Cô gái mù trong câu chuyện cầu nguyện điều gì ?b Hành động của cô gái cho thấy cô là người thế nào ?c Em hãy tìm một kết cục vui cho câu chuyện pháp giảiCon chủ động hoàn thành bài tập giải chi tiếta. Cô gái mù cầu nguyện cầu nguyện cho mẹ của chị Yên - hàng xóm của chị Ngàn khỏi Hành động của cô gái cho thấy cô là người giàu tình cảm, tốt bụng và vô cùng nhân hậuc. Năm sau nhân vật tôi 15 tuổi, trong ngày rằm tháng Giêng cô gái đã tới Hồ Hàm Nguyệt và cầu nguyện cho chị Ngàn được sáng mắt. Bẵng đi thời gian, nhờ có sự giúp đỡ của những người hảo tâm và cố gắng của chính bản thân mình, chị Ngàn đã chữa khỏi được mắt và có một cuộc sống hạnh phúc và tốt đẹp hơn trước rất nhiều.
Khác với các bài đọc khác, bài tiếng việt lớp 4 “Lời ước dưới trăng” là một câu chuyện nhẹ nhàng, dung dị nhưng ấm áp tình người. Chúng mình cùng khám phá phần đọc - hiểu nhé! Bài đọc tiếng việt lớp 4 Lời ước dưới trăng chỉ với vài câu văn ngắn ngủi, bài đọc đã đưa chúng ta tới một làng quê nhỏ, có những con người dù có thiệt thòi hơn bao người khác vẫn luôn nhân hậu, bao dung. Chúng mình cùng bước vào đọc-hiểu và khám phá ý nghĩa của câu chuyện nhé! 1. Nội dung bài “Lời ước dưới trăng” “Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Trên đường đi. tôi hỏi chị - Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không? Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ! Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa đựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình - Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói - Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ. Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ...” Theo Phạm Thị Kim Nhường 2. Soạn bài kể chuyện Tiếng Việt lớp 4 “Lời ước dưới trăng” Dựa vào lời kể của cô giáo thầy giáo, em hãy tìm lời thuyết minh cho các tranh Chúng mình cùng nhìn kỹ từng bức tranh và lời thuyết minh phía dưới và cùng tóm tắt câu chuyện nhé. Bức tranh 1 Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Bức tranh 2 Đêm rằm hôm ấy, ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Bức tranh 3 Chị Ngàn chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình - Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Bức tranh 4 Chị Ngàn nói với tôi “Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ” Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ... Kể lại toàn bộ câu chuyện Câu chuyện “Lời ước dưới trăng” kể về một làng quê nhỏ. Ở đó có một phong tục vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Vào đêm thiêng liêng ấy, tôi tò mò đi theo. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Ra tới hồ, chị Ngàn chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình “Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh” Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Chị Ngàn nói với tôi “Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ” Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ... Cô gái mù trong câu chuyện cầu nguyện điều gì ? Cô gái mù trong câu chuyện là chị Ngàn. Chị ước mẹ chị Yên hàng xóm mau khỏi bệnh. Hành động của cô gái cho thấy cô là người thế nào ? Chị Ngàn tuy bị mù, mồ côi mẹ khó khăn và thiệt thòi hơn những người khác. Nhưng chị không ước cho chị, chị ước cho sức khoẻ hàng xóm, mong mẹ chị Yên khỏi bệnh. Chị là một người nhân hậu, biết quan tâm, thấu hiểu và yêu thương mọi người. Em hãy tìm một kết cục vui cho câu chuyện trên. Năm nay tôi 15 tuổi. Vào đêm rằm tháng Giêng, tôi lại ra Hồ Hàm Nguyệt để nói lời ước nguyện. Tôi nhớ đến chị Ngàn, người chị đẹp người đẹp nết, xinh đẹp và nhân hậu năm nào. Tôi ước gì chị Ngàn sẽ khỏi bệnh, mắt sẽ sáng lên và ngắm nhìn được mọi thứ. Hồ Hàm Nguyệt ơi, hãy biến điều ước của tôi thành hiện thực nhé. Một thời gian sau, như một phép màu, chị Ngàn đã khỏi mắt, đã nhìn được mọi vật xung quanh. Chị gặp được một người chồng yêu thương chị hết mực. Đúng là, ở hiền thì gặp lành! 3. Ý nghĩa câu chuyện tiếng việt 4 bài “Lời ước dưới trăng” “Lời ước dưới trăng” giúp chúng ta nhận ra được Vậy là chúng mình đã kết thúc bài hướng dẫn sọan bài Tiếng Việt lớp 4 Lời ước dưới trăng rồi đấy. chúc phụ huynh và các em đã có một bài học thú vị và ý nghĩa.
Cùng Phòng GD&DT Sa Thầy đọc bài Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng. Tập làm văn lớp 4 Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng gồm 3 mẫu, giúp các em tham khảo dễ dàng kể lại từng đoạn, toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng thật hay, thật sinh động. Thông qua 3 bài kể chuyện lớp 4 này, còn giúp các em tích lũy vốn từ để nhanh chóng hoàn thiện tiết kể chuyện tuần 7 – Kể chuyện lớp 4. Vậy mời các em cùng theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây của Phòng GD&DT Sa Thầy Bạn đang xem Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng Kể lại từng đoạn câu chuyện Lời ước dưới trăng Tranh 1 Ở quê ngoại tôi có một phong tục thật đáng quý. Tất cả con gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến hồ Hàm Nguyệt nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng vào đêm rằm tháng Giêng. Nghe nói, lời nguyện ước của các cô gái sau này đều ứng nghiệm. Tranh 2 Năm nay, đúng vào cái đêm thiêng liêng ấy bà tôi gọi chị gái tôi về để thực hiện lời nguyện ước. Sau khi chị tôi đi rồi, tôi tò mò đi theo và gặp chị Ngàn ở ngõ. Chị Ngàn trạc tuổi chị tôi nhưng bị mù từ nhỏ. Chị Ngàn vốn đẹp người đẹp nết. Thấy chị lần mò đi một mình tội nghiệp, tôi dẫn chị đi. Tranh 3 Hai chị em tôi đến hồ, không khí ở đây vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ, và chị quỳ xuống vốc làn nước đầm ánh trăng áp lên mặt chị chấp hai tay lên ngực lầm rầm vái – Con ước gì…mẹ chị Yên…bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh Nói xong, chị đứng dậy, gương mặt chị phấn khởi tươi vui và thật hạnh phúc. Còn tôi thì hết sức ngỡ ngàng trước lời cầu nguyện của chị ” Cả đời người được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho bác hàng xóm” Tranh 4 Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Đến nhà, chị Ngàn xiết chặt tay tôi nói – Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không có cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ … Kể lại toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Trên đường đi. tôi hỏi chị – Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không? Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ! Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa đựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình – Con ước gì… mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói – Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ. Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ… Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng Ở một làng nọ có phong tục rất đáng yêu. Vào đêm rằm tháng giêng các cô gái tròn 15 tuổi đều đến một cái hồ có dòng nước đẹp nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt và cầu những điều nguyện ước của mình. Người xưa truyền rằng hầu hết các lời ước đó đều có ứng nghiệm. Đêm hôm ấy, chị Ngàn là cô gái mù cũng cùng đi với em gái ra hồ nguyện ước cùng các cô gái trong làng, tò mò theo chị đi ra hồ xem. Trên đường đi em gái hỏi ngàn “Chị định ước điều gì, có thể cho em biết được không? Nhưng chị Ngàn không trả lời. Ra tới hồ, dưới ánh trăng thấy mặt chị Ngàn sáng lên chứa một điều gì đó thánh thiện. Thế rồi khi nghe lời ước nguyện của chị Ngàn. Ước cho mẹ con chị yên người hàng xóm bên cạnh nhà được khỏi bệnh. Nghe được điều ước ấy, người em gái ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ ước được một lần, tại sao lại ước điều tốt lành cho người khác?” Em gái lại dắt tay ngàn về, trong lòng suy nghĩ phân vân. Ngàn siết chặt tay cô bé và nói “ nhà chị Yên nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng. Chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, chị mới chợt nhớ nhưng đã muộn rồi. Chị ấy buồn mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ”. Đến đây thì đứa em gái mới hiểu ra và thầm nhủ “Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi em sẽ làm như chị làm bây giờ”. Và lời nguyện ước đã đến với cô bé khi cô ấy tròn 15 tuổi. Cũng dưới ánh trăng rằm cạnh hồ nước, cô bé đến cạnh hồ vốc nước rửa mặt và lặng lẽ nguyện cầu “Con ước cho mắt chị Ngàn sáng lạiLời nguyện ước của cô bé thành hiện thực. chị Ngàn được phẫu thuật mắt miễn phí của hội chữ thập đỏ. Đôi mắt cô ấy sáng lại, cô ấy có gia đình và sống hạnh phúc. Tập làm văn lớp 4 Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng gồm 3 mẫu, giúp các em tham khảo dễ dàng kể lại từng đoạn, toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng thật hay, thật sinh động. Thông qua 3 bài kể chuyện lớp 4 này, còn giúp các em tích lũy vốn từ để nhanh chóng hoàn thiện tiết kể chuyện tuần 7 – Kể chuyện lớp 4. Vậy mời các em cùng theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây của Phòng GD&DT Sa Thầy Kể lại từng đoạn câu chuyện Lời ước dưới trăng Tranh 1 Ở quê ngoại tôi có một phong tục thật đáng quý. Tất cả con gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến hồ Hàm Nguyệt nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng vào đêm rằm tháng Giêng. Nghe nói, lời nguyện ước của các cô gái sau này đều ứng nghiệm. Tranh 2 Năm nay, đúng vào cái đêm thiêng liêng ấy bà tôi gọi chị gái tôi về để thực hiện lời nguyện ước. Sau khi chị tôi đi rồi, tôi tò mò đi theo và gặp chị Ngàn ở ngõ. Chị Ngàn trạc tuổi chị tôi nhưng bị mù từ nhỏ. Chị Ngàn vốn đẹp người đẹp nết. Thấy chị lần mò đi một mình tội nghiệp, tôi dẫn chị đi. Tranh 3 Hai chị em tôi đến hồ, không khí ở đây vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ, và chị quỳ xuống vốc làn nước đầm ánh trăng áp lên mặt chị chấp hai tay lên ngực lầm rầm vái – Con ước gì…mẹ chị Yên…bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh Nói xong, chị đứng dậy, gương mặt chị phấn khởi tươi vui và thật hạnh phúc. Còn tôi thì hết sức ngỡ ngàng trước lời cầu nguyện của chị ” Cả đời người được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho bác hàng xóm” Tranh 4 Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Đến nhà, chị Ngàn xiết chặt tay tôi nói – Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không có cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ … Kể lại toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Trên đường đi. tôi hỏi chị – Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không? Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ! Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa đựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình – Con ước gì… mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?” Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói – Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ. Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ… Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng Ở một làng nọ có phong tục rất đáng yêu. Vào đêm rằm tháng giêng các cô gái tròn 15 tuổi đều đến một cái hồ có dòng nước đẹp nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt và cầu những điều nguyện ước của mình. Người xưa truyền rằng hầu hết các lời ước đó đều có ứng nghiệm. Đêm hôm ấy, chị Ngàn là cô gái mù cũng cùng đi với em gái ra hồ nguyện ước cùng các cô gái trong làng, tò mò theo chị đi ra hồ xem. Trên đường đi em gái hỏi ngàn “Chị định ước điều gì, có thể cho em biết được không? Nhưng chị Ngàn không trả lời. Ra tới hồ, dưới ánh trăng thấy mặt chị Ngàn sáng lên chứa một điều gì đó thánh thiện. Thế rồi khi nghe lời ước nguyện của chị Ngàn. Ước cho mẹ con chị yên người hàng xóm bên cạnh nhà được khỏi bệnh. Nghe được điều ước ấy, người em gái ngỡ ngàng “Cả đời người chỉ ước được một lần, tại sao lại ước điều tốt lành cho người khác?” Em gái lại dắt tay ngàn về, trong lòng suy nghĩ phân vân. Ngàn siết chặt tay cô bé và nói “ nhà chị Yên nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng. Chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, chị mới chợt nhớ nhưng đã muộn rồi. Chị ấy buồn mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ”. Đến đây thì đứa em gái mới hiểu ra và thầm nhủ “Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi em sẽ làm như chị làm bây giờ”. Và lời nguyện ước đã đến với cô bé khi cô ấy tròn 15 tuổi. Cũng dưới ánh trăng rằm cạnh hồ nước, cô bé đến cạnh hồ vốc nước rửa mặt và lặng lẽ nguyện cầu “Con ước cho mắt chị Ngàn sáng lạiLời nguyện ước của cô bé thành hiện thực. chị Ngàn được phẫu thuật mắt miễn phí của hội chữ thập đỏ. Đôi mắt cô ấy sáng lại, cô ấy có gia đình và sống hạnh phúc.
LỜI ƯỚC DƯỚI TRĂNG Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng ngiệm. Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhai, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhứt làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi. Trên đường đi tôi hỏi chị -Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không? Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ! Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa dựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn. Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống, rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ "vốc' làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy trên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình -Con ước gì ... mẹ chị Yên ... bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh. Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Tôi nhìn chị ngỡ ngàng " Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?". Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn xiết chặt tay tôi, nói - Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, Chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đỗ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt trăng lặn, Biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ. Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ ước cho đôi mắt chị được sáng lại. Bài học Những lời ước trong câu chuyện thật ý nghĩa. Đây không phải là mơ ước cho mình mà là ước mơ cho người khác được hạnh phúc, khỏe mạnh. Những lời ước ấy như một lời nhắn nhủ mọi người hãy sống vì mọi người, mở rộng vòng tay nhân ái để san sẻ cùng nỗi bất hạnh của người khác. Chia ngọt sẻ bùi cùng mọi người để hướng tới một ngày mai tươi sáng.
lời thề ước dưới ánh trăng